作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

王拯介绍

王拯

王拯(1815—1876)清广西马平人,初名锡振,以服膺宋包拯,改名拯,字定甫,号少鹤。道光二十一年进士,授户部主事,官至通政使。同治时屡疏论军事形势及善后之难。工古文,常与梅曾亮相切磋,所作渊雅古茂,为世所重。有《龙壁山房文集》。

王拯(1815—1876)清广西马平人,初名锡振,以服膺宋包拯,改名拯,字定甫,号少鹤。道光二十一年进士,授户部主事,官至通政使。同治时屡疏论军事形势及善后之难。工古文,常与梅曾亮相切磋,所作渊雅古茂,为世所重。有《龙壁山房文集》。

相关资料
相关作品
王拯 王拯

我从洞庭湘水入江处,西南直到湘水源。青山不断一千里,两岸腾掷蛟龙骞。


卸帆日夕湘山麓,侧岭横峰堆簇簇。妙明塔高山四围,玉立千盘裹山腹。


湘江如带横腰去,潋滟江风明雪縠。漫山春木斗青红,窈窕僧房半修竹。


昔游一别今几载,涧草岩花岁时改。春深灵雨钵龙归,日暮颠风铃鹁在。


我欲从僧营一椽,老僧与我同羁缠。有身长住岂云达,无田不退宁非贪。


松花开落薜荔庵,山橦布熟溪毛甘。世缘不深道力薄,山中龙象吾其惭。

cóng dòng tíng xiāng shuǐ jiāng chù
西 nán zhí dào xiāng shuǐ yuán
qīng shān duàn qiān
liǎng àn téng zhì jiāo lóng qiān
xiè fān xiāng shān
lǐng héng fēng duī
miào míng gāo shān wéi
qiān pán guǒ shān
xiāng jiāng dài héng yāo
liàn yàn jiāng fēng míng xuě
màn shān chūn dòu qīng hóng
yǎo tiǎo sēng fáng bàn xiū zhú
yóu bié jīn zǎi
jiàn cǎo yán huā suì shí gǎi
chūn shēn líng lóng guī
diān fēng líng zài
cóng sēng yíng chuán
lǎo sēng tóng chán
yǒu shēn zhǎng zhù yún
tián tuì 退 níng fēi tān
sōng huā kāi luò ān
shān tóng shú máo gān
shì yuán shēn dào báo
shān zhōng lóng xiàng cán
王拯 王拯

客从故乡来,道我故乡事。听客语未终,悲伤泪盈眦。


忆从我双髻,乡闾正平世。荐绅屡世泽,农亩百囷积。


令尉好客临,家家喜迎伺。岁时相庆劳,酒肉颇薰炽。


回首二十年,遭时大颠悴。还思俗忠厚,遑咎习轻侈。


车马重来归,荒村起蛇彘。川原始嵎负,城邑渐高帜。


将帅弗调良,锄耰转凶肆。吾谋多弗遂,戎幕愧身厕。


黄金北斗高,拳贼最奇思。衣裳余倒颠,陵谷乃更置。


昔日富家郎,流亡仅衰稚。漂潭节府重,遗构穴精魅。


闬闳寻瓦砾,蓬稗溢寰肆。穰穰少孑遗,累累但枯骴。


哀哉我与客,飘流各名利。艰难少至壮,所历讵料是。

cóng xiāng lái
dào xiāng shì
tīng wèi zhōng
bēi shāng lèi yíng
cóng shuāng
xiāng zhèng píng shì
jiàn shēn shì
nóng bǎi qūn
lìng wèi hǎo lín
jiā jiā yíng
suì shí xiàng qìng láo
jiǔ ròu xūn chì
huí shǒu èr shí nián
zāo shí diān cuì
hái zhōng hòu
huáng jiù qīng chǐ
chē zhòng lái guī
huāng cūn shé zhì
chuān yuán shǐ
chéng jiàn gāo zhì
jiāng shuài diào liáng
chú yōu zhuǎn xiōng
móu duō suí
róng kuì shēn
huáng jīn běi dòu gāo
quán zéi zuì
shang dǎo diān
líng nǎi gèng zhì
jiā láng
liú wáng jǐn shuāi zhì
piāo tán jiē zhòng
gòu xué jīng mèi
hóng xún
péng bài huán
ráng ráng shǎo jié
lèi lèi dàn zhài
āi zāi
piāo liú míng
jiān nán shǎo zhì zhuàng
suǒ liào shì
王拯 王拯

东南厌兵革,厥衅肇边鄙。鄙人昔椎朴,官至缩如猬。


骫法自贪夫,夤缘墨胥起。交征驯攘夺,盗贼遂圜视。


疮痍重朘削,荒落任狐豕。横野数轻客,常时本邻咫。


一朝群帕首,辄暴及州里。村墟尚团结,城邑动破徒。


吾郡夙雄军,健儿多敢死。何时徵调竭,居又乏储峙。


年来数强支,蹴踏万蜂蚁。象邕十余城,城城尽如毁。


炮雨昼烟昏,长蛟跋江水。颇闻童汪踦,裹革不旋趾。


可怜彼官司,畏匿面如纸。由来坐此辈,养恶致兴瘠。


不然金田村,贼胆何由肆。

dōng nán yàn bīng
jué xìn zhào biān
rén zhuī
guān zhì suō wèi
wěi tān
yín yuán
jiāo zhēng xùn rǎng duó
dào zéi suí huán shì
chuāng zhòng juān xuē
huāng luò rèn shǐ
héng shù qīng
cháng shí běn lín zhǐ
cháo qún shǒu
zhé bào zhōu
cūn shàng tuán jié
chéng dòng
jùn xióng jūn
jiàn ér duō gǎn
shí zhēng diào jié
yòu chǔ zhì
nián lái shù qiáng zhī
wàn fēng
xiàng yōng shí chéng
chéng chéng jìn huǐ
pào zhòu yān hūn
zhǎng jiāo jiāng shuǐ
wén tóng wāng
guǒ xuán zhǐ
lián guān
wèi miàn zhǐ
yóu lái zuò bèi
yǎng è zhì xìng
rán jīn tián cūn
zéi dǎn yóu
王拯 王拯

讲舍罗池上,我昔曾钓游。马矢压花宫,能毋鬼神愁。


赳赳百夫雄,本昔揭竿流。谁令虎而冠,招来鹰在韝。


其众罗千百,狰狞拥貔貅。有时颇击贼,愧我群兜鍪。


城阙使居间,解之乏良筹。饱附饥食人,若能身束修。


橐藏既罄如,能弗事赂赇。东家翁头白,西家儿鬓髹。


牵来各闭置,嗒若鱼中钩。翁弗禁搒掠,昨宵赴冥幽。


儿金未当赎,夜已充衾裯。哀哉儿高门,父母所喔咻。


翁昔为孙子,饭蔬冬无裘。床头窖黄金,身死还见搜。


园池几营构,栱节为薪棷。官吏过弗闻,荐绅忍其羞。


但令甲授陴,敢惜瘠暴沟。君门高九重,仓猝谁之谋。


时变事多殊,琐屑焉敢仇。

jiǎng shě luó chí shàng
céng diào yóu
shǐ huā gōng
néng guǐ shén chóu
jiū jiū bǎi xióng
běn jiē gān 竿 liú
shuí lìng ér guàn
zhāo lái yīng zài bèi
zhòng luó qiān bǎi
zhēng níng yōng xiū
yǒu shí zéi
kuì qún dōu móu
chéng què shǐ 使 jiān
jiě zhī liáng chóu
bǎo shí rén
ruò néng shēn shù xiū
tuó cáng qìng
néng shì qiú
dōng jiā wēng tóu bái
西 jiā ér bìn xiū
qiān lái zhì
ruò zhōng gōu
wēng jìn bēng luě
zuó xiāo míng yōu
ér jīn wèi dāng shú
chōng qīn dāo
āi zāi ér gāo mén
suǒ xiū
wēng wéi sūn
fàn shū dōng qiú
chuáng tóu jiào huáng jīn
shēn hái jiàn sōu
yuán chí yíng gòu
gǒng jiē wéi xīn zōu
guān guò wén
jiàn shēn rěn xiū
dàn lìng jiǎ shòu
gǎn bào gōu
jūn mén gāo jiǔ zhòng
cāng shuí zhī móu
shí biàn shì duō shū
suǒ xiè yān gǎn chóu
王拯 王拯

从来城守坚,贼恨必大至。万死与城存,而城竟亡矣。


吁嗟我江城,高牙夙严卫。如何两渠间,骨发委填积。


传闻方绝食,官民相泣誓。枥马夜悲鸣,青烟起寒吹。


烹炰雀鼠尽,敝革煮相遗。皮骨惨留骴,析炊供喂饲。


樵苏日月断,井汲又枯燧。咄哉背城师,朝食忽欢缒。


冲锋努死力,群丑辄奔避。如何师徒出,望援空裂眦。


平时拥牙纛,谁欤彼疆帅。危亡众所属,望望全军逝。


朝廷高爵级,专阃所付寄。岂惟弗趋救,直忍自抛弃。


十年用兵来,师律孰先敝。人思参肉餐,我欲寮尸肆。

cóng lái chéng shǒu jiān
zéi hèn zhì
wàn chéng cún
ér chéng jìng wáng
jiē jiāng chéng
gāo yán wèi
liǎng jiān
wěi tián
chuán wén fāng jué shí
guān mín xiàng shì
bēi míng
qīng yān hán chuī
pēng páo què shǔ jìn
zhǔ xiàng
cǎn liú zhài
chuī gòng wèi
qiáo yuè duàn
jǐng yòu suì
duō zāi bèi chéng shī
cháo shí huān zhuì
chōng fēng
qún chǒu zhé bēn
shī chū
wàng yuán kōng liè
píng shí yōng dào
shuí jiāng shuài
wēi wáng zhòng suǒ shǔ
wàng wàng quán jūn shì
cháo tíng gāo jué
zhuān kǔn suǒ
wéi jiù
zhí rěn pāo
shí nián yòng bīng lái
shī shú xiān
rén cān ròu cān
liáo shī
王拯 王拯

老夫亡其妻,穷嫠又失子。常时系心骨,宛转相弃委。


玉雪谁家儿,保身荆棘里。天明迷道路,霜雪惨肌体。


道逢佩犊人,顾盼忽生喜。呼儿予生马,顾使执鞭箠。


弱者遗草间,强斯逐鞬弭。饥肠肝人肉,变作虎狼子。


朝闻破官军,十百踏其垒。暮夷何城阙,屠割到婴姼。


男儿少方壮,猛气敌虎兕。强梁习童惛,喑哑孰当抵。


可怜州家军,疲老日转徙。经年缺粮糈,骨立久销髓。


残躯不能战,剽掠又轻驶。问军胡为然,求缓须臾耳。


饥寒与御夺,作计乃均死。谁能如楚尹,戮一贯三耳。

lǎo wáng
qióng yòu shī
cháng shí xīn
wǎn zhuǎn xiàng wěi
xuě shuí jiā ér
bǎo shēn jīng
tiān míng dào
shuāng xuě cǎn
dào féng pèi rén
pàn shēng
ér shēng
shǐ 使 zhí biān chuí
ruò zhě cǎo jiān
qiáng zhú jiān
cháng gān rén ròu
biàn zuò láng
cháo wén guān jūn
shí bǎi lěi
chéng què
dào yīng
nán ér shǎo fāng zhuàng
měng
qiáng liáng tóng hūn
yīn shú dāng
lián zhōu jiā jūn
lǎo zhuǎn
jīng nián quē liáng
jiǔ xiāo suǐ
cán néng zhàn
piāo luě yòu qīng shǐ
wèn jūn wéi rán
qiú huǎn ěr
hán duó
zuò nǎi jūn
shuí néng chǔ yǐn
guàn sān ěr
王拯 王拯

左藏早亏竭,捃摭到关榷。国中又四郊,持笇尽握齱。


江湖久乾旱,灾祲又螟蠼。去年履亩余,箕敛又今作。


军中责转运,官岂为囊橐。富贪贫者死,骨血任敲斲。


敲斲何敢言,斯民甚中悫。谁知剜心肉,尔乃事酒乐。


玉貌锦衣郎,金鞍骑六駮。金张本家世,光彩甚卓荦。


清晨谒中军,晚出大欢噱。第闻前军捷,筹运秘帷幕。


明镫宴如渑,号令走雷雹。归来百呵殿,计日有佳擢。


小人幸葭莩,茹拔尽优渥。歌儿头锦缠,挥斥罄山岳。


吾军虮生甲,菜色忍桑蠋。而官计锱铢,相对情殊邈。


群饥走何之,铤鹿能反角。足寒伤人心,朝涉何劳斮。

zuǒ cáng zǎo kuī jié
jùn zhí dào guān què
guó zhōng yòu jiāo
chí suàn jìn chuò
jiāng jiǔ qián hàn
zāi jìn yòu míng
nián
liǎn yòu jīn zuò
jūn zhōng zhuǎn yùn
guān wéi náng tuó
tān pín zhě
xuè rèn qiāo zhuó
qiāo zhuó gǎn yán
mín shèn zhōng què
shuí zhī wān xīn ròu
ěr nǎi shì jiǔ
mào jǐn láng
jīn ān liù
jīn zhāng běn jiā shì
guāng cǎi shèn zhuó luò
qīng chén zhōng jūn
wǎn chū huān xué
wén qián jūn jié
chóu yùn wéi
míng dèng yàn miǎn
hào lìng zǒu léi báo
guī lái bǎi diàn 殿
yǒu jiā zhuó
xiǎo rén xìng jiā piǎo
jìn yōu
ér tóu jǐn chán
huī chì qìng shān yuè
jūn shēng jiǎ
cài rěn sāng zhú
ér guān zhū
xiàng duì qíng shū miǎo
qún zǒu zhī
dìng 鹿 néng fǎn jiǎo
hán shāng rén xīn
cháo shè láo zhuó
王拯 王拯

曲突本无功,焦头亦何为。军行有僚属,慨慷当军咨。


玉帐罢朝参,疏头笔如飞。贤王朝面缚,京观夜陈尸。


伤足者先登,汹呼盛前麾。糇粮与书檄,艰险各追随。


或爵关内侯,或资羽林儿。或荣施紫貂,或贵曳金龟。


君恩诚浩荡,王言出如丝。军中相庆乐,悠然执冰嬉。


岂无关中将,草间曾失遗,匈奴恨未灭,临觞覆其卮。


别将向贼中,艰难棘榛披。衔枚走深雪,中夜贼垒劘。


数战没前茅,先行亡健儿。谁令失转餫,又不得援师。


刈刍龁其根,饮马溺为糜。经岁顿重围,残军坐失期。


何如棘门将,有酒斟酌之。不闻从军乐,但问所从谁。

běn gōng
jiāo tóu wéi
jūn háng yǒu liáo shǔ
kǎi kāng dāng jūn
zhàng cháo cān
shū tóu fēi
xián wáng cháo miàn
jīng guān chén shī
shāng zhě xiān dēng
xiōng shèng qián huī
hóu liáng shū
jiān xiǎn zhuī suí
huò jué guān nèi hóu
huò lín ér
huò róng shī diāo
huò guì jīn guī
jūn ēn chéng hào dàng
wáng yán chū
jūn zhōng xiàng qìng
yōu rán zhí bīng
guān zhōng jiāng
cǎo jiān céng shī
xiōng hèn wèi miè
lín shāng zhī
bié jiāng xiàng zéi zhōng
jiān nán zhēn
xián méi zǒu shēn xuě
zhōng zéi lěi
shù zhàn méi qián máo
xiān háng wáng jiàn ér
shuí lìng shī zhuǎn yùn
yòu yuán shī
chú gēn
yǐn wéi
jīng suì dùn zhòng wéi
cán jūn zuò shī
mén jiāng
yǒu jiǔ zhēn zhuó zhī
wén cóng jūn
dàn wèn suǒ cóng shuí
王拯 王拯

人生皆有死,鸿毛或泰山。男儿马革尸,争似活草间。


壮哉勇盘肠,烈或碎首顽。舌残犹骂厉,咽绝更心坚。


岂无巾帼雄,裙褶缳相连。亦有舆台义,头颅同血溅。


大节矢成忠,培滋由百年。奈何有科格,往往事拘牵。


死哀长已矣,生者赏弗延。我闻申韩术,名实纷纠缠。


承平久衰敝,胥吏窟金钱。身为身髑髅,刀笔犹刳镌。


秦法既相习,汉章孰敢专。不闻断能行,贼狂势滔天。


殷勤持密网,吞舟漏蜿蜒。亦有一瞑豪,不惜万事颠。


何况首鼠辈,滥辱仗节贤。偏能游魂污,绰楔槐幽泉。


我有平生友,生时百行全。崎岖戎马中,不得躯命捐。


艰哉鞠躬义,蠠没久风烟。弗如鶢鶋祀,枉作精卫填。


至名不为名,万口能流传。

rén shēng jiē yǒu
hóng 鸿 máo huò tài shān
nán ér shī
zhēng huó cǎo jiān
zhuàng zāi yǒng pán cháng
liè huò suì shǒu wán
shé cán yóu
yān jué gèng xīn jiān
jīn guó xióng
qún zhě huán xiàng lián
yǒu tái
tóu tóng xuè jiàn
jiē shǐ chéng zhōng
péi yóu bǎi nián
nài yǒu
wǎng wǎng shì qiān
āi zhǎng
shēng zhě shǎng yán
wén shēn hán shù
míng shí fēn jiū chán
chéng píng jiǔ shuāi
jīn qián
shēn wéi shēn lóu
dāo yóu juān
qín xiàng
hàn zhāng shú gǎn zhuān
wén duàn néng háng
zéi kuáng shì tāo tiān
yīn qín chí wǎng
tūn zhōu lòu wān yán
yǒu míng háo
wàn shì diān
kuàng shǒu shǔ bèi
làn zhàng jiē xián
piān néng yóu hún
chāo xiē huái yōu quán
yǒu píng shēng yǒu
shēng shí bǎi háng quán
róng zhōng
mìng juān
jiān zāi gōng
mián méi jiǔ fēng yān
yuán
wǎng zuò jīng wèi tián
zhì míng wéi míng
wàn kǒu néng liú chuán
王拯 王拯

到处逢新雁,扁舟又楚乡。春风上杨柳,落日满湖湘。


岁月禁离别,关河极渺茫。持书愿相寄,江路岁回肠。

dào chù féng xīn yàn
biǎn zhōu yòu chǔ xiāng
chūn fēng shàng yáng liǔ
luò mǎn xiāng
suì yuè jìn bié
guān miǎo máng
chí shū yuàn xiàng
jiāng suì huí cháng
更多关于王拯的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:中国艺人排行榜好用的磁力下载器女明星名字最新电影迅雷下载最佳磁力吧ciliba性感空姐
櫻花の島
网站地图