作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

李咸介绍

李咸
  李咸(100年—175年),字元卓,另说字元贞,汝南郡西平(现河南省西平县)人。曾任高密令,后迁徐州刺史,又拜渔阳太守,度辽将军。汉桓帝时,拜将作大匠、大司农、大鸿胪、太仆。汉灵帝建宁四年(171)任太尉之职,汉灵帝熹平二(173)年三月,李咸被免去太尉之职,熹平四年(175)卒,享年76岁。范晔《后汉书》无李咸传,李咸事迹零星散见于他人传记中。后汉大儒蔡邕曾为李咸作碑文《太尉李咸碑》(张溥《汉魏六朝百三名家集·蔡中郎集》题作《太尉汝南李公碑》)。
  李咸(100年—175年),字元卓,另说字元贞,汝南郡西平(现河南省西平县)人。曾任高密令,后迁徐州刺史,又拜渔阳太守,度辽将军。汉桓帝时,拜将作大匠、大司农、大鸿胪、太仆。汉灵帝建宁四年(171)任太尉之职,汉灵帝熹平二(173)年三月,李咸被免去太尉之职,熹平四年(175)卒,享年76岁。范晔《后汉书》无李咸传,李咸事迹零星散见于他人传记中。后汉大儒蔡邕曾为李咸作碑文《太尉李咸碑》(张溥《汉魏六朝百三名家集·蔡中郎集》题作《太尉汝南李公碑》)。
相关资料
相关作品
李咸用 李咸用

大波相拍流水鸣,蓬山鸟兽多奇形。


琴心不喜亦不惊,安弦缓爪何泠泠。


水仙缥缈来相迎,伯牙从此留嘉名。


峄阳散木虚且轻,重华斧下知其声。


檿丝相纠成凄清,调和引得薰风生。


指底先王长养情,曲终天下称太平。


后人好事传其曲,有时声足意不足。


始峨峨兮复洋洋,但见山青兼水绿。


成连入海移人情,岂是本来无嗜欲。


琴兮琴兮在自然,不在徽金将轸玉。

xiàng pāi liú shuǐ míng
péng shān niǎo shòu duō xíng
qín xīn jīng
ān xián huǎn zhǎo líng líng
shuǐ xiān piāo miǎo lái xiàng yíng
cóng liú jiā míng
yáng sàn qiě qīng
zhòng huá xià zhī shēng
yǎn 檿 xiàng jiū chéng qīng
diào yǐn xūn fēng shēng
zhǐ xiān wáng zhǎng yǎng qíng
zhōng tiān xià chēng tài píng
hòu rén hǎo shì chuán
yǒu shí shēng
shǐ é é yáng yáng
dàn jiàn shān qīng jiān shuǐ 绿
chéng lián hǎi rén qíng
shì běn lái shì
qín qín zài rán
zài huī jīn jiāng zhěn
李咸用 李咸用
劳禽不择枝,饥虎不畏槛。
君子当固穷,无为仲由滥。
尔奋空拳彼击剑,水纵长澜火飞焰。
汉高偶试神蛇验,武王龟筮惊人险。
四龙或跃犹依泉,小狐勿恃冲波胆。
láo qín zhī
wèi kǎn
jūn dāng qióng
wéi zhòng yóu làn
ěr fèn kōng quán jiàn
shuǐ zòng zhǎng lán huǒ fēi yàn
hàn gāo ǒu shì shén shé yàn
wáng guī shì jīng rén xiǎn
lóng huò yuè yóu quán
xiǎo shì chōng dǎn
李咸用 李咸用
花骢躞蹀游龙骄,连连宝节挥长鞘。
凤雏麟子皆至交,春风相逐垂杨桥。
捻笙软玉开素苞,画楼闪闪红裾摇。
碧蹄偃蹇连金镳,狂情十里飞相烧。
西母青禽轻飘飘,分环破璧来往劳。
黄金千镒新一宵,少年心事风中毛。
明朝何处逢娇饶,门前桃树空夭夭。
huā cōng xiè dié yóu lóng jiāo
lián lián bǎo jiē huī zhǎng qiào
fèng chú lín jiē zhì jiāo
chūn fēng xiàng zhú chuí yáng qiáo
niǎn shēng ruǎn kāi bāo
huà lóu shǎn shǎn hóng yáo
yǎn jiǎn lián jīn biāo
kuáng qíng shí fēi xiàng shāo
西 qīng qín qīng piāo piāo
fèn huán lái wǎng láo
huáng jīn qiān xīn xiāo
shǎo nián xīn shì fēng zhōng máo
míng cháo chù féng jiāo ráo
mén qián táo shù kōng yāo yāo
李咸用 李咸用
云根劈裂雷斧痕,龙泉切璞青皮皴。
直方挺质贞且真,当庭卓立凝顽神。
春雨流膏成立文,主人性静看长新。
明月夜来回短影,何如照冷太湖滨。
yún gēn liè léi hén
lóng quán qiē qīng cūn
zhí fāng tǐng zhì zhēn qiě zhēn
dāng tíng zhuó níng wán shén
chūn liú gāo chéng wén
zhǔ rén xìng jìng kàn zhǎng xīn
míng yuè lái huí duǎn yǐng
zhào lěng tài bīn
李咸用 李咸用
风和气淑宫殿春,感阳体解思君恩。
眼光滴滴心振振,重瞳不转忧生民。
女当为妾男当臣,男力百岁在,女色片时新。
用不用,唯一人。
敢放天宠私微身,六宫万国教谁宾?
fēng shū gōng diàn 殿 chūn
gǎn yáng jiě jūn ēn
yǎn guāng xīn zhèn zhèn
zhòng tóng zhuǎn yōu shēng mín
dāng wéi qiè nán dāng chén
nán bǎi suì zài
piàn shí xīn
yòng yòng
wéi rén
gǎn fàng tiān chǒng wēi shēn
liù gōng wàn guó jiāo shuí bīn
李咸用 李咸用
画藻雕山金碧彩,鸳鸯叠翠眠晴霭。
编珠影里醉春庭,团红片下攒歌黛。
革咽丝烦欢不改,缴绛垂缇忽如晦。
活花起舞夜春来,蜡焰煌煌天日在。
雪暖瑶杯凤髓融,红拖象箸猩唇细。
空中汉转星移盖,火城拥出随朝会。
车如雷兮马如龙,鬼神辟易不敢害。
冠峨剑重锵环珮,步入天门相真宰。
开口长为爵禄筌,回眸便是公卿罪。
珍珠索得龙宫贫,膏腴刮下苍生背。
九野干戈指著心,威福满拳犹未快。
我闻周公贵为天子弟,富有半四海,
蔑有骄奢贻后悔。
红锦障收,珊瑚树碎,至今笑石崇王恺。
huà zǎo diāo shān jīn cǎi
yuān yāng dié cuì mián qíng ǎi
biān zhū yǐng zuì chūn tíng
tuán hóng piàn xià zǎn dài
yān fán huān gǎi
jiǎo jiàng chuí huì
huó huā chūn lái
yàn huáng huáng tiān zài
xuě nuǎn yáo bēi fèng suǐ róng
hóng tuō xiàng zhù xīng chún
kōng zhōng hàn zhuǎn xīng gài
huǒ chéng yōng chū suí cháo huì
chē léi lóng
guǐ shén gǎn hài
guàn é jiàn zhòng qiāng huán pèi
tiān mén xiàng zhēn zǎi
kāi kǒu zhǎng wéi jué quán
huí móu biàn 便 shì gōng qīng zuì
zhēn zhū suǒ lóng gōng pín
gāo guā xià cāng shēng bèi
jiǔ gàn zhǐ zhe xīn
wēi mǎn quán yóu wèi kuài
wén zhōu gōng guì wéi tiān
yǒu bàn hǎi
miè yǒu jiāo shē hòu huǐ
hóng jǐn zhàng shōu
shān shù suì
zhì jīn xiào shí chóng wáng kǎi
李咸用 李咸用
碧玉喙长丹顶圆,亭亭危立风松间。
啄萍吞鳞意已阑,举头咫尺轻重天。
黑翎白本排云烟,离群脱侣孤如仙。
披霜唳月惊婵娟,逍遥忘却还青田。
鸢寒鸦晚空相喧,时时侧耳清泠泉。
huì zhǎng dān dǐng yuán
tíng tíng wēi fēng sōng jiān
zhuó píng tūn lín lán
tóu zhǐ chǐ qīng zhòng tiān
hēi líng bái běn pái yún yān
qún tuō xiān
shuāng yuè jīng chán juān
xiāo yáo wàng què hái qīng tián
yuān hán wǎn kōng xiàng xuān
shí shí ěr qīng líng quán
李咸用 李咸用
长安近甸巡游遍,洛阳寻有黄龙见。
千乘万骑如雷转,差差清跸祥云卷。
千司旧分当玉殿,太平官属无遗彦。
歌钟沸激香尘散,晨旗隐隐罗轩冕。
周公旧迹生红藓,瀍涧波光春照晚。
但听嵩山万岁声,将军旗鼓何时偃。
zhǎng ān jìn diàn xún yóu biàn
luò yáng xún yǒu huáng lóng jiàn
qiān chéng wàn léi zhuǎn
chà chà qīng xiáng yún juàn
qiān jiù fèn dāng diàn 殿
tài píng guān shǔ yàn
zhōng fèi xiāng chén sàn
chén yǐn yǐn luó xuān miǎn
zhōu gōng jiù shēng hóng xiǎn
chán jiàn guāng chūn zhào wǎn
dàn tīng sōng shān wàn suì shēng
jiāng jūn shí yǎn
李咸用 李咸用
堂堂削玉青蝇喧,寒鸦啄鼠愁飞鸾。
梳玄洗白逡巡间,兰言花笑俄衰残。
盘金束紫身属官,强仁小德终无端。
不如服取长流丹,潜神却入黄庭闲。
志定功成飞九关,逍遥长揖辞人寰。
空中龙驾时回旋,左云右鹤翔翩联。
双童树节当风翻,常娥倚桂开朱颜。
河边牛子星郎牵,三清宫殿浮晴烟。
玉皇据案方凝然,仙官立仗森幢幡。
引余再拜归仙班,清声妙色视听安。
餐和饮顺中肠宽,虚无之乐不可言。
táng táng xuē qīng yíng xuān
hán zhuó shǔ chóu fēi luán
shū xuán bái qūn xún jiān
lán yán huā xiào é shuāi cán
pán jīn shù shēn shǔ guān
qiáng rén xiǎo zhōng duān
zhǎng liú dān
qián shén què huáng tíng xián
zhì dìng gōng chéng fēi jiǔ guān
xiāo yáo zhǎng rén huán
kōng zhōng lóng jià shí huí xuán
zuǒ yún yòu xiáng piān lián
shuāng tóng shù jiē dāng fēng fān
cháng é guì kāi zhū yán
biān niú xīng láng qiān
sān qīng gōng diàn 殿 qíng yān
huáng àn fāng níng rán
xiān guān zhàng sēn zhuàng fān
yǐn zài bài guī xiān bān
qīng shēng miào shì tīng ān
cān yǐn shùn zhōng cháng kuān
zhī yán
李咸用 李咸用
上帝春宫思丽绝,夭桃变态求新悦。
便是花中倾国容,牡丹露泣长门月。
便树滴残龙战血,曦车碾下朝霞屑。
惆怅东风未解狂,争教此物芳菲歇。
shàng chūn gōng jué
yāo táo biàn tài qiú xīn yuè
biàn 便 shì huā zhōng qīng guó róng
dān zhǎng mén yuè
biàn 便 shù cán lóng zhàn xuè
chē niǎn xià cháo xiá xiè
chóu chàng dōng fēng wèi jiě kuáng
zhēng jiāo fāng fēi xiē
更多关于李咸的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:王一博图片欧美性感图片漂亮的女明星头像BT鹦鹉磁力明星照片女迅雷下载免费下载性感小阿姨全集网电影手机版官网下载
櫻花の島
网站地图