作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

王直介绍

王直
王直(1379—1462)明江西泰和人,字行俭,号抑庵。永乐二年进士。选入翰林,读中秘书,寻入内阁,除修撰。历仕仁、宣二朝,迁少詹事兼侍读学士。在翰林二十余年,稽古代言编纂记注之事多出其手,与王英齐名,时有西王东王之说。英宗时拜吏部尚书,谏北征,不从。土木之变后,劝郕王(景帝)即位。自以不如于谦,每事推下之。帝易太子时,署名有难色,强而后可,终以为憾事。夺门变后,乞休。有《抑庵集》。
王直(1379—1462)明江西泰和人,字行俭,号抑庵。永乐二年进士。选入翰林,读中秘书,寻入内阁,除修撰。历仕仁、宣二朝,迁少詹事兼侍读学士。在翰林二十余年,稽古代言编纂记注之事多出其手,与王英齐名,时有西王东王之说。英宗时拜吏部尚书,谏北征,不从。土木之变后,劝郕王(景帝)即位。自以不如于谦,每事推下之。帝易太子时,署名有难色,强而后可,终以为憾事。夺门变后,乞休。有《抑庵集》。
相关资料
相关作品
王直 王直

端居文墨暇,郊原风景融。爰与众君子,游眺出崇墉。


崎岖清涧阻,逶迤幽径通。靡靡众草绿,茸茸杂花红。


稍穷林野趣,遂造羽人宫。鸾笙绝遗响,飙轮不可逢。


颓址剥文础,阴廊落绮栊。因悲昔时士,翘首希方蓬。

duān wén xiá
jiāo yuán fēng jǐng róng
yuán zhòng jūn
yóu tiào chū chóng yōng
qīng jiàn
wēi yōu jìng tōng
zhòng cǎo 绿
róng róng huā hóng
shāo qióng lín
suí zào rén gōng
luán shēng jué xiǎng
biāo lún féng
tuí zhǐ bāo wén chǔ
yīn láng luò lóng
yīn bēi shí shì
qiào shǒu fāng péng
王直 王直

昔云有仙人,炼液谢浮埃。一感当时王,翻然为之来。


深沉珠贝宫,照曜金银台。群仙时往还,共酌流霞杯。


一朝乘化去,遗骨付寒灰。旧径没行迹,空坛生绿苔。


冥冥汗漫游,逝者何时回?兴怀忽长啸,天风振蓬莱。

yún yǒu xiān rén
liàn xiè āi
gǎn dāng shí wáng
fān rán wéi zhī lái
shēn chén zhū bèi gōng
zhào yào jīn yín tái
qún xiān shí wǎng hái
gòng zhuó liú xiá bēi
cháo chéng huà
hán huī
jiù jìng méi háng
kōng tán shēng 绿 tái
míng míng hàn màn yóu
shì zhě shí huí
xìng huái 怀 zhǎng xiào
tiān fēng zhèn péng lái
王直 王直

飘飘上崇冈,游目眺西山。高山丽晴景,超然神虑闲。


群峰竞奔峭,历历纷上干。西连雁门阻,东瞰沧海湾。


信哉天地灵,万古开险艰。兴言展良游,缅邈不可扳。


但看芙蓉色,隐映青云间。灵踪良可感,览胜自忘还。

piāo piāo shàng chóng gāng
yóu tiào 西 shān
gāo shān qíng jǐng
chāo rán shén xián
qún fēng jìng bēn qiào
fēn shàng gàn
西 lián yàn mén
dōng kàn cāng hǎi wān
xìn zāi tiān líng
wàn kāi xiǎn jiān
xìng yán zhǎn liáng yóu
miǎn miǎo bān
dàn kàn róng
yǐn yìng qīng yún jiān
líng zōng liáng gǎn
lǎn shèng wàng hái
王直 王直
杨柳绿含滋,雕弓纵射时。
向风飞白羽,和露折青丝。
辇路晴光动,旌门午漏迟。
营前挝鼓急,捷报万人知。
yáng liǔ 绿 hán
diāo gōng zòng shè shí
xiàng fēng fēi bái
shé qīng
niǎn qíng guāng dòng
jīng mén lòu chí
yíng qián
jié bào wàn rén zhī
王直 王直
绣殿宜晴日,彤楼切太虚。
卿云连复道,颢气护宸居。
建凤黄金榜,疏龙白玉除。
仙蓂乘月吐,浑契史臣书。¤
xiù diàn 殿 qíng
tóng lóu qiē tài
qīng yún lián dào
hào chén
jiàn fèng huáng jīn bǎng
shū lóng bái chú
xiān chéng yuè
hún shǐ chén shū
¤ ¤
王直 王直
凤臆龙鬐世不多,春风饱食玉山禾。
升中自是明时事,岱岳云亭想一过。
fèng lóng shì duō
chūn fēng bǎo shí shān
shēng zhōng shì míng shí shì
dài yuè yún tíng xiǎng guò
王直方 王直方

贤王经别墅,深窈近严城。花竹四时好,宾朋一座倾。


阖奁争弈罢,击钵记诗成。明日朝天去,门扃鸟雀惊。

xián wáng jīng bié shù
shēn yǎo jìn yán chéng
huā zhú shí hǎo
bīn péng zuò qīng
lián zhēng
shī chéng
míng cháo tiān
mén jiōng niǎo què jīng
王直方 王直方

游丝堕絮惹行人,酒肆歌楼驻画轮。凤管遏回云冉冉,龙舟冲破浪粼粼。


日斜黄伞归驰道,风约青帘认别津。朝野欢娱真有象,壶中要看四时春。

yóu duò háng rén
jiǔ lóu zhù huà lún
fèng guǎn è huí yún rǎn rǎn
lóng zhōu chōng làng lín lín
xié huáng sǎn guī chí dào
fēng yuē qīng lián rèn bié jīn
cháo huān zhēn yǒu xiàng
zhōng yào kàn shí chūn
王直 王直
迅飚余霭收,宿雨众流溃。
郁郁高原树,好鸟鸣相对。
农家喜暄节,荷鉏理荒秽。
昔者鸾鹤居,今为阡陌会。
池荷新叶小,园柳飞花碎。
霞明清川曲,云度远天外。
景物良可怀,风咏夙所爱。
瀛海浩无垠,沧洲竟安在?
xùn biāo ǎi shōu
xiǔ 宿 zhòng liú kuì
gāo yuán shù
hǎo niǎo míng xiàng duì
nóng jiā xuān jiē
chú huāng huì
zhě luán
jīn wéi qiān huì
chí xīn xiǎo
yuán liǔ fēi huā suì
xiá míng qīng chuān
yún yuǎn tiān wài
jǐng liáng huái 怀
fēng yǒng suǒ ài
yíng hǎi hào yín
cāng zhōu jìng ān zài
王直 王直
舟行苦邅回,登岸旷心目。
天清浮云卷,野秀新雨足。
澶漫众流会,杳霭群山绿。
风暄花意乱,日暖莺声续。
却忆同心人,无由踵前躅。
zhōu háng zhān huí
dēng àn kuàng xīn
tiān qīng yún juàn
xiù xīn
chán màn zhòng liú huì
yǎo ǎi qún shān 绿
fēng xuān huā luàn
nuǎn yīng shēng
què tóng xīn rén
yóu zhǒng qián zhú
更多关于王直的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:网曝门明星张俪合成播放磁力兔子性感胸罩手机迅雷安装下载迅雷beta苹果手机版 ios性感比基尼美女迪丽热巴性感图片全职高手超清迅雷下载两性欧美在线视频网站磁力搜索
櫻花の島
网站地图