奇形幻出石城间,到此令人却忘还。玉树无声红粉尽,招提如在老僧閒。
后先忧乐形偏切,今古兴亡意独关。和就新诗聊寄枕,满天风雨送青山。
qí
奇
xíng
形
huàn
幻
chū
出
shí
石
chéng
城
jiān
间
,
,
dào
到
cǐ
此
lìng
令
rén
人
què
却
wàng
忘
hái
还
。
。
yù
玉
shù
树
wú
无
shēng
声
hóng
红
fěn
粉
jìn
尽
,
,
zhāo
招
tí
提
rú
如
zài
在
lǎo
老
sēng
僧
jiān
閒
。
。
hòu
后
xiān
先
yōu
忧
lè
乐
xíng
形
piān
偏
qiē
切
,
,
jīn
今
gǔ
古
xìng
兴
wáng
亡
yì
意
dú
独
guān
关
。
。
hé
和
jiù
就
xīn
新
shī
诗
liáo
聊
jì
寄
zhěn
枕
,
,
mǎn
满
tiān
天
fēng
风
yǔ
雨
sòng
送
qīng
青
shān
山
。
。