晴影满空壁,晨曦上清轩。庭下双高桐,枝叶蔚以繁。种者意自远,岂并群木论。谓可絙朱丝,中有雅韵存。成之在谁手,但为培霜根。须知治世音,尽付于此孙。
qíng
晴
yǐng
影
mǎn
满
kōng
空
bì
壁
,
,
chén
晨
xī
曦
shàng
上
qīng
清
xuān
轩
。
。
tíng
庭
xià
下
shuāng
双
gāo
高
tóng
桐
,
,
zhī
枝
yè
叶
wèi
蔚
yǐ
以
fán
繁
。
。
zhǒng
种
zhě
者
yì
意
zì
自
yuǎn
远
,
,
qǐ
岂
bìng
并
qún
群
mù
木
lùn
论
。
。
wèi
谓
kě
可
gēng
絙
zhū
朱
sī
丝
,
,
zhōng
中
yǒu
有
yǎ
雅
yùn
韵
cún
存
。
。
chéng
成
zhī
之
zài
在
shuí
谁
shǒu
手
,
,
dàn
但
wéi
为
péi
培
shuāng
霜
gēn
根
。
。
xū
须
zhī
知
zhì
治
shì
世
yīn
音
,
,
jìn
尽
fù
付
yú
于
cǐ
此
sūn
孙
。
。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。