青山终是慰人心,到处相逢不用寻。顾我未能忘楚些,因君聊复效吴吟。遥林入眼增双碧,羸马奔家竞寸阴。何事横枝送南北,他年同此记分襟。
qīng
青
shān
山
zhōng
终
shì
是
wèi
慰
rén
人
xīn
心
,
,
dào
到
chù
处
xiāng
相
féng
逢
bù
不
yòng
用
xún
寻
。
。
gù
顾
wǒ
我
wèi
未
néng
能
wàng
忘
chǔ
楚
xiē
些
,
,
yīn
因
jūn
君
liáo
聊
fù
复
xiào
效
wú
吴
yín
吟
。
。
yáo
遥
lín
林
rù
入
yǎn
眼
zēng
增
shuāng
双
bì
碧
,
,
léi
羸
mǎ
马
bēn
奔
jiā
家
jìng
竞
cùn
寸
yīn
阴
。
。
hé
何
shì
事
héng
横
zhī
枝
sòng
送
nán
南
běi
北
,
,
tā
他
nián
年
tóng
同
cǐ
此
jì
记
fēn
分
jīn
襟
。
。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。