作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

吴筠介绍

吴筠

吴筠 (?一778年),唐朝华州华阴(今陕西华阴县)人。字贞节。一作正节。性高鲠,少举儒子业,进士落第后隐居南阳倚帝山。天宝初召至京师,请隶人道门。后入嵩山,师承冯齐整而受正一之法。与当时文士李白等交往甚密。玄宗多次征召,应对皆名教世务,并以微言讽帝,深蒙赏赐。后被高力士谗言所伤,固辞还山。东游至会稽,大历十三年(778)卒于剡中。弟子私谥“宗元先生”。

吴筠 (?一778年),唐朝华州华阴(今陕西华阴县)人。字贞节。一作正节。性高鲠,少举儒子业,进士落第后隐居南阳倚帝山。天宝初召至京师,请隶人道门。后入嵩山,师承冯齐整而受正一之法。与当时文士李白等交往甚密。玄宗多次征召,应对皆名教世务,并以微言讽帝,深蒙赏赐。后被高力士谗言所伤,固辞还山。东游至会稽,大历十三年(778)卒于剡中。弟子私谥“宗元先生”。

相关资料
相关作品
吴筠 吴筠

启册观往载,摇怀考今情。终古已寂寂,举世何营营。
悟彼众仙妙,超然含至精。凝神契冲玄,化服凌太清。
心同宇宙广,体合云霞轻。翔风吹羽盖,庆霄拂霓旌。
龙驾朝紫微,后天保令名。岂如寰中士,轩冕矜暂荣。
鸾凤栖瑶林,雕鹗集平楚。饮啄本殊好,翱翔终异所。
吾方遗喧嚣,立节慕高举。解兹区中恋,结彼霄外侣。
谁谓天路遐,感通自无阻。
愍俗从迁谢,寻仙去沦没。三元有真人,与我生道骨。
凌晨吸丹景,入夜饮黄月。百关弥调畅,方寸益清越。
栖神合虚无,洞览周恍惚。不觉随玉皇,焚香诣金阙。
西龟初定箓,东华已校名。三官无遗谴,七祖升云輧。
体妙尘累隔,心微玄化并。一朝出天地,亿载犹童婴。
使我齐浩劫,萧萧宴玉清。
怡神在灵府,皎皎含清澄。仙经不吾欺,轻举信有征。
畴昔希道念,而今果天矜。岂非阴功著,乃致白日升。
焉用过洞府,吾其越朱陵。
高真诚寥邈,道合不我遗。孰谓姑射远,神人可同嬉。
结驾从之游,飘飘出天垂。不理人自化,神凝物无疵。
因知至精感,足以和四时。
碧海广无际,三山高不极。金台罗中天,羽客恣游息。
霞液朝可饮,虹芝晚堪食。啸歌自忘心,腾举宁假翼。
保寿同三光,安能纪千亿。
将过太帝宫,暂诣扶桑处。真童已相迓,为我清宿雾。
海若宁洪涛,羲和止奔驭。五云结层阁,八景动飞舆。
青霞正可挹,丹椹时一遇。留我宴玉堂,归轩不令遽。
欲超洞阳界,试鉴丹极表。赤帝跃火龙,炎官控朱鸟。
导我升绛府,长驱出天杪。阳灵赫重晖,四达何皎皎。
为尔流飘风,群生遂无夭。
予因诣金母,飞盖超西极。遂入素中天,停轮太蒙侧。
若华拂流影,不使白日匿。倾曦复亭午,六合无暝色。
道化随感迁,此理谁能测。
九龙何蜿蜿,载我升云纲。临睨怀旧国,风尘混苍茫。
依依远人寰,去去迩帝乡。上超星辰纪,下视日月光。
倏已过太微,天居焕煌煌。
停骖太仪侧,整服金阙前。肃肃承上帝,锵锵会群仙。
鸿炉发灵香,广庑张钧天。玉醴洽中座,霞膏充四筵。
良期无终极,俯仰移亿年。
峻朗妙门辟,澄微真鉴通。琼林九霞上,金阁三天中。
飞虬跃庆云,翔鹤抟灵风。郁彼玉京会,仙期六合同。
予升至阳元,欲憩明霞馆。飘飘琼轮举,晔晔金景散。
结虚成万有,高妙咸可玩。玉山郁嵯峨,琅海杳无岸。
暂赏过千椿,遐龄谁复算。
招携紫阳友,合宴玉清台。排景羽衣振,浮空云驾来。
灵幡七曜动,琼障九光开。凤舞龙璈奏,虬轩殊未回。
高升紫极上,宴此玄都岑。玉藻散奇香,琼柯流雅音。
灵风生太漠,习习吹人襟。体混希微广,神凝空洞深。
萧然宇宙外,自得乾坤心。
晨登千仞岭,俯瞰四人居。原野间城邑,山河分里闾。
眇彼埃尘中,争奔声利途。百龄宠辱尽,万事皆为虚。
自昔无成功,安能与尔俱。将期驾云景,超迹升天衢。
骨炼体弥清,鉴明尘已绝。恬夷宇宙泰,焕朗天光彻。
羽服参烟霄,童颜皎冰雪。隐符千魔骇,鸣玉万帝悦。
遂使区宇中,祅气永沦灭。
朝逾弱水北,夕憩钟山顶。颛顼清玄宫,禺强扫幽境。
烛龙发神曜,阴野弥焕炳。导达三气和,驱除六天静。
玉楼互相晖,烟客何秀颖。一举流霞津,千年在俄顷。
扬盖造辰极,乘烟游阆风。上元降玉闼,王母开琳宫。
天人何济济,高会碧堂中。列侍奏云歌,真音满太空。
千年紫柰熟,四劫灵瓜丰。斯乐异荒宴,陶陶殊未终。
整驾辞五岳,排烟凌九霄。纷然太虚中,羽旆更相招。
且盼蓬壶近,谁言昆阆遥。悠悠竟安适,仰赴三天朝。
予招三清友,迥出九天上。挠挑绝漠中,差池遥相望。
大空含常明,八外无隐障。鸾凤有逸翮,泠然恣飘飏。
寥寥唯玄虚,至乐在神王。
纵身太霞上,眇眇虚中浮。八威先启行,五老同我游。
灵景何灼灼,祥风正寥寥。啸歌振长空,逸响清且柔。
遨嬉无迹赏,顾眄皆真俦。不疾而自速,万天俄已周。
返视太初先,与道冥至一。空洞凝真精,乃为虚中实。
变通有常性,合散无定质。不行迅飞电,隐曜光白日。
玄栖忘玄深,无得固无失。
guān wǎng zǎi
yáo huái 怀 kǎo jīn qíng
zhōng
shì yíng yíng
zhòng xiān miào
chāo rán hán zhì jīng
níng shén chōng xuán
huà líng tài qīng
xīn tóng zhòu guǎng 广
yún xiá qīng
xiáng fēng chuī gài
qìng xiāo jīng
lóng jià cháo wēi
hòu tiān bǎo lìng míng
huán zhōng shì
xuān miǎn jīn zàn róng
luán fèng yáo lín
diāo è píng chǔ
yǐn zhuó běn shū hǎo
áo xiáng zhōng suǒ
fāng xuān xiāo
jiē gāo
jiě zhōng liàn
jié xiāo wài
shuí wèi tiān xiá
gǎn tōng
mǐn cóng qiān xiè
xún xiān lún méi
sān yuán yǒu zhēn rén
shēng dào
líng chén dān jǐng
yǐn huáng yuè
bǎi guān diào chàng
fāng cùn qīng yuè
shén
dòng lǎn zhōu huǎng
jiào suí huáng
fén xiāng jīn què
西 guī chū dìng
dōng huá xiào míng
sān guān qiǎn
shēng yún pēng
miào chén lèi
xīn wēi xuán huà bìng
cháo chū tiān
亿 zǎi yóu tóng yīng
shǐ 使 hào jié
xiāo xiāo yàn qīng
shén zài líng
jiǎo jiǎo hán qīng chéng
xiān jīng
qīng xìn yǒu zhēng
chóu dào niàn
ér jīn guǒ tiān jīn
fēi yīn gōng zhe
nǎi zhì bái shēng
yān yòng guò dòng
yuè zhū líng
gāo zhēn chéng liáo miǎo
dào
shú wèi shè yuǎn
shén rén tóng
jié jià cóng zhī yóu
piāo piāo chū tiān chuí
rén huà
shén níng
yīn zhī zhì jīng gǎn
shí
hǎi guǎng 广
sān shān gāo
jīn tái luó zhōng tiān
yóu
xiá cháo yǐn
hóng zhī wǎn kān shí
xiào wàng xīn
téng níng jiǎ
bǎo shòu 寿 tóng sān guāng
ān néng qiān 亿
jiāng guò tài gōng
zàn sāng chù
zhēn tóng xiàng
wéi qīng xiǔ 宿
hǎi ruò níng hóng tāo
zhǐ bēn
yún jié céng
jǐng dòng fēi
qīng xiá zhèng
dān zhēn shí
liú yàn táng
guī xuān lìng
chāo dòng yáng jiè
shì jiàn dān biǎo
chì yuè huǒ lóng
yán guān kòng zhū niǎo
dǎo shēng jiàng
zhǎng chū tiān miǎo
yáng líng zhòng huī
jiǎo jiǎo
wéi ěr liú piāo fēng
qún shēng suí yāo
yīn jīn
fēi gài chāo 西
suí zhōng tiān
tíng lún tài méng
ruò huá liú yǐng
shǐ 使 bái
qīng tíng
liù míng
dào huà suí gǎn qiān
shuí néng
jiǔ lóng wān wān
zǎi shēng yún gāng
lín huái 怀 jiù guó
fēng chén hún cāng máng
yuǎn rén huán
ěr xiāng
shàng chāo xīng chén
xià shì yuè guāng
shū guò tài wēi
tiān huàn huáng huáng
tíng cān tài
zhěng jīn què qián
chéng shàng
qiāng qiāng huì qún xiān
hóng 鸿 líng xiāng
guǎng 广 zhāng jūn tiān
qià zhōng zuò
xiá gāo chōng yàn
liáng zhōng
yǎng 亿 nián
jùn lǎng miào mén
chéng wēi zhēn jiàn tōng
qióng lín jiǔ xiá shàng
jīn sān tiān zhōng
fēi qiú yuè qìng yún
xiáng tuán líng fēng
jīng huì
xiān liù tóng
shēng zhì yáng yuán
míng xiá guǎn
piāo piāo qióng lún
jīn jǐng sàn
jié chéng wàn yǒu
吴筠 吴筠

圣人重周济,明道欲救时。孔席不暇暖,墨突何尝缁。 兴言振颓纲,将以有所维。君臣恣淫惑,风俗日凋衰。 三代业遽陨,七雄遂交驰。庶物坠涂炭,区中若棼丝。 秦皇燎儒术,方册靡孑遗。大汉历五叶,斯文复崇推。 乃验经籍道,与世同屯夷。弛张固天意,设教安能持。 兴亡道之运,否泰理所全。奈何淳古风,既往不复旋。 三皇已散朴,五帝初尚贤。王业与霸功,浮伪日以宣。 忠诚及狙诈,淆混安可甄。馀智入九霄,守愚沦重泉。 永怀巢居时,感涕徒泫然。 栋宇代巢穴,其来自三皇。迹生固为累,经始增百王。 瑶台既灭夏,琼室复陨汤。覆车世不悟,秦氏兴阿房。 继踵迷反正,汉家崇建章。力役弊万人,瑰奇殚八方。 徇志仍未极,促龄已云亡。侈靡竟何在,荆榛生庙堂。 闲居览前载,恻彼商与秦。所残必忠良,所宝皆凶嚚。 昵谀方自圣,不悟祸灭身。箕子作周辅,孙通为汉臣。 洪范及礼仪,后王用经纶。 吾观采苓什,复感青蝇诗。谗佞乱忠孝,古今同所悲。 奸邪起狡猾,骨肉相残夷。汉储殒江充,晋嗣灭骊姬。 天性犹可间,君臣固其宜。子胥烹吴鼎,文种断越铍。 屈原沈湘流,厥戚咸自贻。何不若范蠡,扁舟无还期。 尝稽真仙道,清寂祛众烦。秦皇及汉武,焉得游其藩。 情扰万机屑,位骄四海尊。既欲先宇宙,仍规后乾坤。 崇高与久远,物莫能两存。矧乃恣所欲,荒淫伐灵根。 金膏恃延期,玉色复动魂。征战穷外域,杀伤被中原。 天鉴谅难诬,神理不可谖。安期返蓬莱,王母还昆仑。 异术终莫告,悲哉竟何言。 鲁侯祈政术,尼父从弃捐。汉主思英才,贾生被排迁。 始皇重韩子,及睹乃不全。武帝爱相如,既征复忘贤。 贵远世咸尔,贱今理共然。方知古来主,难以效当年。 食其昔未偶,落魄为狂生。一朝君臣契,雄辩何纵横。 运筹康汉业,凭轼下齐城。既以智所达,还为智所烹。 岂若终贫贱,酣歌本无营。 晁错抱远策,为君纳良规。削彼诸侯权,永用得所宜。 奸臣负旧隙,乘衅谋相危。世主竟不辨,身戮宗且夷。 汉景称钦明,滥罚犹如斯。比干与龙逢,残害何足悲。 绛侯成大绩,赏厚位仍尊。一朝对狱吏,荣辱安可论。 苏生佩六印,奕奕为殃源。主父食五鼎,昭昭成祸根。 李斯佐二辟,巨衅钟其门。霍孟翼三后,伊戚及后昆。 天人忌盈满,兹理固永存。方知得意者,何必乘朱轮。 灭景栖远壑,弦歌对清樽。二疏返海滨,蒋诩归林园。 萧洒去物累,此谋诚足敦。 至人顺通塞,委命固无疵。吾观太史公,可谓识道规。 留滞焉足愤,感怀殄生涯。吾叹龚夫子,秉义确不移。 晦迹一何晚,天年夭当时。薰膏自销铄,楚老空馀悲。 达者贵量力,至人尚知几。京房洞幽赞,神奥咸发挥。 如何嫉元恶,不悟祸所归。谋物暗谋已,谁言尔精微。 玄元明知止,大雅尚保躬。茂先洽闻者,幽赜咸该通。 弱年赋鹪鹩,可谓达养蒙。晚节希鸾鹄,长飞戾曾穹。 知进不知退,遂令其道穷。伊昔辨福初,胡为迷祸终。 方验嘉遁客,永贞天壤同。 圣人垂大训,奥义不苟设。天道殃顽凶,神明祐懿哲。 斯言犹影响,安得复回穴。鲧瞍诞英睿,唐虞育昏孽。 盗跖何延期,颜生乃短折。鲁隐全克让,祸机遂潜结。 楚穆肆巨逆,福柄奚赫烈。田常弑其主,祚国久罔缺。 管仲存霸功,世祖成诡说。汉氏方版荡,群阉恣邪谲。 謇謇陈蕃徒,孜孜抗忠节。誓期区宇静,爰使凶丑绝。 谋协事靡从,俄而反诛灭。古来若兹类,纷扰难尽列。 道遐理微茫,谁为我昭晰。吾将询上帝,寥廓讵跻彻。 已矣勿用言,忘怀庶自悦。

shèng rén zhòng zhōu
míng dào jiù shí
kǒng xiá nuǎn
cháng
xìng yán zhèn tuí gāng
jiāng yǒu suǒ wéi
jūn chén yín huò
fēng diāo shuāi
sān dài yǔn
xióng suí jiāo chí
shù zhuì tàn
zhōng ruò fén
qín huáng liáo shù
fāng jié
hàn
wén chóng tuī
nǎi yàn jīng dào
shì tóng tún
chí zhāng tiān
shè jiāo ān néng chí
xìng wáng dào zhī yùn
fǒu tài suǒ quán
nài chún fēng
wǎng xuán
sān huáng sàn
chū shàng xián
wáng gōng
wěi xuān
zhōng chéng zhà
xiáo hún ān zhēn
zhì jiǔ xiāo
shǒu lún zhòng quán
yǒng huái 怀 cháo shí
gǎn xuàn rán
dòng dài cháo xué
lái sān huáng
shēng wéi lèi
jīng shǐ zēng bǎi wáng
yáo tái miè xià
qióng shì yǔn tāng
chē shì
qín shì xìng ā fáng
zhǒng fǎn zhèng
hàn jiā chóng jiàn zhāng
wàn rén
guī dān fāng
xùn zhì réng wèi
líng yún wáng
chǐ jìng zài
jīng zhēn shēng miào táng
xián lǎn qián zǎi
shāng qín
suǒ cán zhōng liáng
suǒ bǎo jiē xiōng yín
fāng shèng
huò miè shēn
zuò zhōu
sūn tōng wéi hàn chén
hóng fàn
hòu wáng yòng jīng lún
guān cǎi líng shí
gǎn qīng yíng shī
chán nìng luàn zhōng xiào
jīn tóng suǒ bēi
jiān xié jiǎo huá
ròu xiàng cán
hàn chǔ yǔn jiāng chōng
jìn miè
tiān xìng yóu jiān
jūn chén
pēng dǐng
wén zhǒng duàn yuè
yuán shěn xiāng liú
jué xián
ruò fàn
biǎn zhōu hái
cháng zhēn xiān dào
qīng zhòng fán
qín huáng hàn
yān yóu fān
qíng rǎo wàn xiè
wèi jiāo hǎi zūn
xiān zhòu
réng guī hòu qián kūn
chóng gāo jiǔ yuǎn
néng liǎng cún
shěn nǎi suǒ
huāng yín líng gēn
jīn gāo shì yán
dòng hún
zhēng zhàn qióng wài
shā shāng bèi zhōng yuán
tiān jiàn liàng nán
shén xuān
ān fǎn péng lái
wáng hái kūn lún
shù zhōng gào
bēi zāi jìng yán
hóu zhèng shù
cóng juān
hàn zhǔ yīng cái
jiǎ shēng bèi pái qiān
shǐ huáng zhòng hán
nǎi quán
ài xiàng
zhēng wàng xián
guì yuǎn shì xián ěr
jiàn jīn gòng rán
fāng zhī lái zhǔ
nán xiào dāng nián
shí wèi ǒu
luò wéi kuáng shēng
cháo jūn chén
xióng biàn zòng héng
yùn chóu kāng hàn
píng shì xià chéng
zhì suǒ
hái wéi zhì suǒ pēng
ruò zhōng pín jiàn
hān běn yíng
cháo cuò bào yuǎn
wéi jūn liáng guī
xuē zhū hóu quán
yǒng yòng suǒ
jiān chén jiù
chéng xìn móu xiàng wēi
shì zhǔ jìng biàn
shēn zōng qiě
hàn jǐng chēng qīn míng
làn yóu
gàn lóng féng
cán hài bēi
jiàng hóu chéng
shǎng hòu wèi réng zūn
cháo duì
róng ān lùn
shēng pèi liù yìn
wéi yāng yuán
zhǔ shí dǐng
zhāo zhāo chéng huò gēn
zuǒ èr
xìn zhōng mén
huò mèng sān hòu
吴筠 吴筠

众仙仰灵范,肃驾朝神宗。金景相照曜,逶迤升太空。
七玄已高飞,火炼生珠宫。馀庆逮天壤,平和王道融。
八威清游气,十绝舞祥风。使我跻阳源,其来自阴功。
逍遥太霞上,真鉴靡不通。
逸辔登紫清,乘光迈奔电。阆风隔三天,俯视犹可见。
玉闼摽敞朗,琼林郁葱蒨。自非挺金骨,焉得谐夙愿。
真朋何森森,合景恣游宴。良会忘淹留,千龄才一眄。
三宫发明景,朗照同郁仪。纷然驰飙欻,上采空清蕤。
令我洞金色,后天耀琼姿。心协太虚静,寥寥竟何思。
玄中有至乐,淡泊终无为。但与正真友,飘飖散遨嬉。
禀化凝正气,炼形为真仙。忘心符元宗,返本协自然。
帝一集绛宫,流光出丹玄。元英与桃君,朗咏长生篇。
六府焕明霞,百关罗紫烟。飙车涉寥廓,靡靡乘景迁。
不觉云路远,斯须游万天。
扶桑诞初景,羽盖凌晨霞。倏欻造西域,嬉游金母家。
碧津湛洪源,灼烁敷荷花。煌煌青琳宫,粲粲列玉华。
真气溢绛府,自然思无邪。俯矜区中士,夭浊良可嗟。
琼台劫万仞,孤映大罗表。常有三素云,凝光自飞绕。
羽幢泛明霞,升降何缥缈。鸾凤吹雅音,栖翔绛林标。
玉虚无昼夜,灵景何皎皎。一睹太上京,方知众天小。
灼灼青华林,灵风振琼柯。三光无冬春,一气清且和。
回首迩结灵,倾眸亲曜罗。豁落制六天,流铃威百魔。
绵绵庆不极,谁谓椿龄多。
高情无侈靡,遇物生华光。至乐无箫歌,金玉音琅琅。
或登明真台,宴此羽景堂。杳霭结宝云,霏微散灵香。
天人诚遐旷,欢泰不可量。
爰从太微上,肆觐虚皇尊。腾我八景舆,威迟入天门。
既登玉宸庭,肃肃仰紫轩。敢问龙汉末,如何辟乾坤。
怡然辍云璈,告我希夷言。幸闻至精理,方见造化源。
二气播万有,化机无停轮。而我操其端,乃能出陶钧。
寥寥大漠上,所遇皆清真。澄莹含元和,气同自相亲。
绛树结丹实,紫霞流碧津。以兹保童婴,永用超形神。
zhòng xiān yǎng líng fàn
jià cháo shén zōng
jīn jǐng xiàng zhào yào
wēi shēng tài kōng
xuán gāo fēi
huǒ liàn shēng zhū gōng
qìng dǎi tiān rǎng
píng wáng dào róng
wēi qīng yóu
shí jué xiáng fēng
shǐ 使 yáng yuán
lái yīn gōng
xiāo yáo tài xiá shàng
zhēn jiàn tōng
pèi dēng qīng
chéng guāng mài bēn diàn
láng fēng sān tiān
shì yóu jiàn
biāo chǎng lǎng
qióng lín cōng qiàn
fēi tǐng jīn
yān xié yuàn
zhēn péng sēn sēn
jǐng yóu yàn
liáng huì wàng yān liú
qiān líng cái miǎn
sān gōng míng jǐng
lǎng zhào tóng
fēn rán chí biāo
shàng cǎi kōng qīng ruí
lìng dòng jīn
hòu tiān yào 耀 qióng 姿
xīn xié tài jìng
liáo liáo jìng
xuán zhōng yǒu zhì
dàn zhōng wéi
dàn zhèng zhēn yǒu
piāo yáo sàn áo
bǐng huà níng zhèng
liàn xíng wéi zhēn xiān
wàng xīn yuán zōng
fǎn běn xié rán
jiàng gōng
liú guāng chū dān xuán
yuán yīng táo jūn
lǎng yǒng zhǎng shēng piān
liù huàn míng xiá
bǎi guān luó yān
biāo chē shè liáo kuò
chéng jǐng qiān
jiào yún yuǎn
yóu wàn tiān
sāng dàn chū jǐng
gài líng chén xiá
shū zào 西
yóu jīn jiā
jīn zhàn hóng yuán
zhuó shuò huā
huáng huáng qīng lín gōng
càn càn liè huá
zhēn jiàng
rán xié
jīn zhōng shì
yāo zhuó liáng jiē
qióng tái jié wàn rèn
yìng luó biǎo
cháng yǒu sān yún
níng guāng fēi rào
zhuàng fàn míng xiá
shēng jiàng piāo miǎo
luán fèng chuī yīn
xiáng jiàng lín biāo
zhòu
líng jǐng jiǎo jiǎo
tài shàng jīng
fāng zhī zhòng tiān xiǎo
zhuó zhuó qīng huá lín
líng fēng zhèn qióng
sān guāng dōng chūn
qīng qiě
huí shǒu ěr jié líng
qīng móu qīn yào luó
huō luò zhì liù tiān
liú líng wēi bǎi
mián mián qìng
shuí wèi chūn 椿 líng duō
gāo qíng chǐ
shēng huá guāng
zhì xiāo
jīn yīn láng láng
huò dēng míng zhēn tái
yàn jǐng táng
yǎo ǎi jié bǎo yún
fēi wēi sàn líng xiāng
tiān rén chéng xiá kuàng
huān tài liàng
yuán cóng tài wēi shàng
jìn huáng zūn
téng jǐng
wēi chí tiān mén
dēng chén tíng
yǎng xuān
gǎn wèn lóng hàn
qián kūn
rán chuò yún áo
gào yán
xìng wén zhì jīng
fāng jiàn zào huà yuán
èr wàn yǒu
huà tíng lún
ér cāo duān
nǎi néng chū táo jūn
liáo liáo shàng
suǒ jiē qīng zhēn
chéng yíng hán yuán
tóng xiàng qīn
jiàng shù jié dān shí
xiá liú jīn
bǎo tóng yīng
yǒng yòng chāo xíng shén
吴筠 吴筠

此山镇京口,迥出沧海湄。跻览何所见,茫茫潮汐驰。
云生蓬莱岛,日出扶桑枝。万里混一色,焉能分两仪。
愿言策烟驾,缥缈寻安期。挥手谢人境,吾将从此辞。
shān zhèn jīng kǒu
jiǒng chū cāng hǎi méi
lǎn suǒ jiàn
máng máng cháo chí
yún shēng péng lái dǎo
chū sāng zhī
wàn hún
yān néng fèn liǎng
yuàn yán yān jià
piāo miǎo xún ān
huī shǒu xiè rén jìng
jiāng cóng
吴筠 吴筠

至乐本太一,幽琴和乾坤。郑声久乱雅,此道稀能尊。
吾见尹仙翁,伯牙今复存。众人乘尊流,夫子达尊源。
在山峻峰峙,在水洪涛奔。都忘迩城阙,但觉清心魂。
代乏识微者,幽音谁与论。
zhì běn tài
yōu qín qián kūn
zhèng shēng jiǔ luàn
dào néng zūn
jiàn yǐn xiān wēng
jīn cún
zhòng rén chéng zūn liú
zūn yuán
zài shān jùn fēng zhì
zài shuǐ hóng tāo bēn
dōu wàng ěr chéng què
dàn jiào qīng xīn hún
dài shí wēi zhě
yōu yīn shuí lùn
吴筠 吴筠

应龙迁南方,霪雨备江干。俯望失平陆,仰瞻隐崇峦。
阴风敛暄气,残月凄已寒。时鸟戢好音,众芳亦微残。
万流注江湖,日夜增波澜。数君旷不接,悄然无与欢。
对酒聊自娱,援琴为谁弹。弹为愁霖引,曲罢仍永叹。
此叹因感物,谁能识其端。写怀寄同心,词极意未殚。
yīng lóng qiān nán fāng
yín bèi jiāng gàn
wàng shī píng
yǎng zhān yǐn chóng luán
yīn fēng liǎn xuān
cán yuè hán
shí niǎo hǎo yīn
zhòng fāng wēi cán
wàn liú zhù jiāng
zēng lán
shù jūn kuàng jiē
qiāo rán huān
duì jiǔ liáo
yuán qín wéi shuí dàn
dàn wéi chóu lín yǐn
réng yǒng tàn
tàn yīn gǎn
shuí néng shí duān
xiě huái 怀 tóng xīn
wèi dān
吴筠 吴筠

世人负一美,未肯甘陆沉。独抱匡济器,能怀真隐心。
结庐迩城郭,及到云木深。灭迹慕颍阳,忘机同汉阴。
启户面白水,凭轩对苍岑。但歌考槃诗,不学梁父吟。
兹道我所适,感君齐素襟。勖哉龚夫子,勿使嚣尘侵。
shì rén měi
wèi kěn gān chén
bào kuāng
néng huái 怀 zhēn yǐn xīn
jié ěr chéng guō
dào yún shēn
miè yǐng yáng
wàng tóng hàn yīn
miàn bái shuǐ
píng xuān duì cāng cén
dàn kǎo pán shī
xué liáng yín
dào suǒ shì
gǎn jūn jīn
zāi gōng
shǐ 使 xiāo chén qīn
吴筠 吴筠

明哲良罕遇,遇君辄思齐。挺生著天爵,自可析人珪。
河洛初沸腾,方期扫虹霓。时命竟未合,安能亲鼓鼙。
从此罢飞凫,投簪辞割鸡。驱车适南土,忠孝两不暌。
庐岳镇江介,于焉惬林栖。入门披彩服,出谷杖红藜。
隐令旧闾里,而今复成跻。郑公解簪绂,华萼曜松谿。
贤哉苟征君,灭迹为圃畦。顾已成非薄,忝兹忘筌蹄。
相观对绿樽,逸思凌丹梯。道泰我长往,时清君勿迷。
王孙且无归,芳草正萋萋。
míng zhé liáng hǎn
jūn zhé
tǐng shēng zhe tiān jué
rén guī
luò chū fèi téng
fāng sǎo hóng
shí mìng jìng wèi
ān néng qīn
cóng fēi
tóu zān
chē shì nán
zhōng xiào liǎng kuí
yuè zhèn jiāng jiè
yān qiè lín
mén cǎi
chū zhàng hóng
yǐn lìng jiù
ér jīn chéng
zhèng gōng jiě zān
huá è yào sōng 谿
xián zāi gǒu zhēng jūn
miè wéi
chéng fēi báo
tiǎn wàng quán
xiàng guān duì 绿 zūn
líng dān
dào tài zhǎng wǎng
shí qīng jūn
wáng sūn qiě guī
fāng cǎo zhèng
吴筠 吴筠

彭蠡隐深翠,沧波照芙蓉。日初金光满,景落黛色浓。
云外听猿鸟,烟中见杉松。自然符幽情,潇洒惬所从。
整策务探讨,嬉游任从容。玉膏正滴沥,瑶草多zv茸。
羽人栖层崖,道合乃一逢。挥手欲轻举,为余扣琼钟。
空香清人心,正气信有宗。永用谢物累,吾将乘鸾龙。
péng yǐn shēn cuì
cāng zhào róng
chū jīn guāng mǎn
jǐng luò dài nóng
yún wài tīng yuán niǎo
yān zhōng jiàn shān sōng
rán yōu qíng
xiāo qiè suǒ cóng
zhěng tàn tǎo
yóu rèn cóng róng
gāo zhèng
yáo cǎo duō z z v v róng
rén céng
dào nǎi féng
huī shǒu qīng
wéi kòu qióng zhōng
kōng xiāng qīng rén xīn
zhèng xìn yǒu zōng
yǒng yòng xiè lèi
jiāng chéng luán lóng
吴筠 吴筠

玄元九仙主,道冠三气初。应物方佐命,栖真亦归居。
贻篇训终古,驾景还太虚。孔父叹犹龙,谁能知所如。
xuán yuán jiǔ xiān zhǔ
dào guàn sān chū
yīng fāng zuǒ mìng
zhēn guī
piān xùn zhōng
jià jǐng hái tài
kǒng tàn yóu lóng
shuí néng zhī suǒ
更多关于吴筠的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:病毒性感冒找明星姓名一线明星一晚上多少钱性感电影大全性感天使
櫻花の島
网站地图