作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

冯时行介绍

冯时行
冯时行 ►234篇诗文

冯时行(1100—1163)宋代状元。字当可,号缙云,祖籍浙江诸暨(诸暨紫岩乡祝家坞人),出生地见下籍贯考略。宋徽宗宣和六年恩科状元,历官奉节尉、江原县丞、左朝奉议郎等,后因力主抗金被贬,于重庆结庐授课,坐废十七年后方重新起用,官至成都府路提刑,逝世于四川雅安。著有《缙云文集》43卷,《易伦》2卷。

冯时行(1100—1163)宋代状元。字当可,号缙云,祖籍浙江诸暨(诸暨紫岩乡祝家坞人),出生地见下籍贯考略。宋徽宗宣和六年恩科状元,历官奉节尉、江原县丞、左朝奉议郎等,后因力主抗金被贬,于重庆结庐授课,坐废十七年后方重新起用,官至成都府路提刑,逝世于四川雅安。著有《缙云文集》43卷,《易伦》2卷。

相关资料
相关作品
冯时行 冯时行

云覆衡茅霜雪后。风吹江面青罗皱。镜里功名愁里瘦。闲袖手。去年长至今年又。


梅逼玉肌春欲透。小槽新压冰澌溜。好把升沉分付酒。光阴骤。须臾又绿章台柳。

冰澌溜:解冻时的冰水。

yún héng máo shuāng xuě hòu
fēng chuī jiāng miàn qīng luó zhòu
jìng gōng míng chóu shòu
xián xiù shǒu
nián zhǎng zhì jīn nián yòu
méi chūn tòu
xiǎo cáo xīn bīng liū
hǎo shēng chén fèn jiǔ
guāng yīn zhòu
yòu 绿 zhāng tái liǔ
冯时行 冯时行
风幸多情开得好。忍却吹教零落了。弄花衣上有馀香,春已老。枝头少。况又酒醒鶗鴂晓。
一片初飞情已悄。可更如今纷不扫。年随流水去无踪,恨不了。愁不了。楼外远山眉样小。
fēng xìng duō qíng kāi hǎo
rěn què chuī jiāo líng luò le
nòng huā shàng yǒu xiāng
chūn lǎo
zhī tóu shǎo
kuàng yòu jiǔ xǐng guī xiǎo
piàn chū fēi qíng qiāo
gèng jīn fēn sǎo
nián suí liú shuǐ zōng
hèn le
chóu le
lóu wài yuǎn shān méi yàng xiǎo
冯时行 冯时行
小雨清尘淡烟晚。官柳殢花待暖。君愁入伤阙眼。芳草绿、断云归雁。
酒重斟,须再劝。今夕近、明朝乍远。到时暗花飞乱。千里断肠春不管。
xiǎo qīng chén dàn yān wǎn
guān liǔ huā dài nuǎn
jūn chóu shāng què yǎn
fāng cǎo 绿 duàn yún guī yàn
jiǔ zhòng zhēn
zài quàn
jīn jìn míng cháo zhà yuǎn
dào shí àn huā fēi luàn
qiān duàn cháng chūn guǎn
冯时行 冯时行
艰难时世。万事休夸会。官宦误人多,道是也、终须不是。功名事业,已是负初心,人老也,发白也,随分谋生计。如今晓得,更莫争闲气。高下与人和,且觅个、置锥之地。江村僻处,作个老渔樵,一壶酒,一声歌,一觉醺醺睡。
jiān nán shí shì
wàn shì xiū kuā huì
guān huàn rén duō
dào shì zhōng shì
gōng míng shì
shì chū xīn
rén lǎo
bái
suí fèn móu shēng
jīn xiǎo
gèng zhēng xián
gāo xià rén
qiě zhì zhuī zhī
jiāng cūn chù
zuò lǎo qiáo
jiǔ
shēng
jiào xūn xūn shuì
冯时行 冯时行
年时江上垂杨路。信拄杖、穿云去。碧涧步虚声里度。疏林小寺,远山孤渚,独倚阑干处。
别来无几春还暮。空记当时锦囊句。南北东西知几许。相思难寄,野航蓑笠,独钓巴江雨。
nián shí jiāng shàng chuí yáng
xìn zhǔ zhàng chuān 穿 yún
jiàn shēng
shū lín xiǎo
yuǎn shān zhǔ
lán gàn chù
bié lái chūn hái
kōng dāng shí jǐn náng
nán běi dōng 西 zhī
xiàng nán
háng suō
diào jiāng
冯时行 冯时行
东君已了韶华媚。未快芳菲意。临居倾倒向荼。十万宝珠璎珞、带风垂。合欢翠玉新呈瑞。十日傍边醉。今年花好为谁开。欲寄一枝无处、觅阳台。
dōng jūn le sháo huá mèi
wèi kuài fāng fēi
lín qīng dǎo xiàng
shí wàn bǎo zhū yīng luò dài fēng chuí
huān cuì xīn chéng ruì
shí bàng biān zuì
jīn nián huā hǎo wéi shuí kāi
zhī chù yáng tái
冯时行 冯时行
去年同醉黄花下。采采香盈把。今年仍复对黄花。醉里不羞斑鬓、落乌纱。
劝君莫似阳关柳。飞伴离亭酒。愿君只似月常圆。还鬓人人一月、一回看。
nián tóng zuì huáng huā xià
cǎi cǎi xiāng yíng
jīn nián réng duì huáng huā
zuì xiū bān bìn luò shā
quàn jūn yáng guān liǔ
fēi bàn tíng jiǔ
yuàn jūn zhī yuè cháng yuán
hái bìn rén rén yuè huí kàn
冯时行 冯时行
芳菲不是浑无据。
只是春收取。
都将酝造晚风光。
百尺瑶台、吹下半天香。
多愁多病疏慵意。
也被香扶起。
微吟小酌送花飞。
更拼小屏幽梦、到开时。
fāng fēi shì hún
zhī shì chūn shōu
dōu jiāng yùn zào wǎn fēng guāng
bǎi chǐ yáo tái chuī xià bàn tiān xiāng
duō chóu duō bìng shū yōng
bèi xiāng
wēi yín xiǎo zhuó sòng huā fēi
gèng pīn xiǎo píng yōu mèng dào kāi shí
冯时行 冯时行
艰难时世。
万事休夸会。
官宦误人多,道是也、终须不是。
功名事业,已是负初心,人老也,发白也,随分谋生计。
如今晓得,更莫争闲气。
高下与人和,且觅个、置锥之地。
江村僻处,作个老渔樵一壶酒,一声歌,一觉醺醺睡。
jiān nán shí shì
wàn shì xiū kuā huì
guān huàn rén duō
dào shì zhōng shì
gōng míng shì
shì chū xīn
rén lǎo
bái
suí fèn móu shēng
jīn xiǎo
gèng zhēng xián
gāo xià rén
qiě zhì zhuī zhī
jiāng cūn chù
zuò lǎo qiáo jiǔ
shēng
jiào xūn xūn shuì
冯时行 冯时行
江上新晴,闲撑小艇寻梅去。
自知梅处。
香满鱼家路。
路尽疏篱,一树开如许。
留人住。
留人不住。
黯淡黄昏雨。
jiāng shàng xīn qíng
xián chēng xiǎo tǐng xún méi
zhī méi chù
xiāng mǎn jiā
jìn shū
shù kāi
liú rén zhù
liú rén zhù
àn dàn huáng hūn
更多关于冯时行的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:性感mv迅雷看看播放器官网性感美腿性感海滩4游戏下载迅雷4模特大赛性感内衣秀外国美女性感视频最好的BT搜索引擎性感美女漫画
櫻花の島
网站地图