作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

刘言史介绍

刘言史
刘言史 ►72篇诗文

刘言史(约公元742年至813年间),唐朝诗人。藏书家,赵州邯郸人。约公元742年至813年间,约自唐玄宗天宝元年至宪宗元和八年间在世。少尚气节,不举进士。与李贺同时,工诗,美丽恢赡,自贺外世莫能比。亦与孟郊友善。初客镇襄,尝造节度使王武俊。武俊好词艺,特加敬异卒后,葬于襄阳。孟郊作歌哭之。言史著有歌诗六卷,《新唐书艺文志》传于世。曾旅游金陵、潇湘、岭南等地。王武俊任成德军节度使时,颇好文学,为之请官,诏授枣强县令,世称“刘枣强”,但未就任。

刘言史(约公元742年至813年间),唐朝诗人。藏书家,赵州邯郸人。约公元742年至813年间,约自唐玄宗天宝元年至宪宗元和八年间在世。少尚气节,不举进士。与李贺同时,工诗,美丽恢赡,自贺外世莫能比。亦与孟郊友善。初客镇襄,尝造节度使王武俊。武俊好词艺,特加敬异卒后,葬于襄阳。孟郊作歌哭之。言史著有歌诗六卷,《新唐书艺文志》传于世。曾旅游金陵、潇湘、岭南等地。王武俊任成德军节度使时,颇好文学,为之请官,诏授枣强县令,世称“刘枣强”,但未就任。

相关资料
相关作品
刘言史 刘言史

地远易骄崇,用刑匪精研。哀哉苦妇身,夫死百殃缠。
草草催出门,衣堕发披肩。独随军吏行,当夕余欲迁。
来时已厌生,到此自不全。临江卧黄砂,二子死在边。
气哕不发声,背头血涓涓。有时强为言,只是尤青天。
稿蓐无一枝,冷气两悬悬。穷荒夷教卑,骨肉病弃捐。
况非本族音,肌露谁为怜。事痛感行宾,住得贪程船。
必当负严法,岂有胎孕篇。游畋复释麛,羔兔尚免鹯。
何处摈逐深,一罪三见颠。校尉勋望重,幕府才且贤。
兰裙间珠履,食玉处花筵。但勿轻所暗,莫虑无人焉。
yuǎn jiāo chóng
yòng xíng fěi jīng yán
āi zāi shēn
bǎi yāng chán
cǎo cǎo cuī chū mén
duò jiān
suí jūn háng
dāng qiān
lái shí yàn shēng
dào quán
lín jiāng huáng shā
èr zài biān
yue shēng
bèi tóu xuè juān juān
yǒu shí qiáng wéi yán
zhī shì yóu qīng tiān
gǎo 稿 zhī
lěng liǎng xuán xuán
qióng huāng jiāo bēi
ròu bìng juān
kuàng fēi běn yīn
shuí wéi lián
shì tòng gǎn háng bīn
zhù tān chéng chuán
dāng yán
yǒu tāi yùn piān
yóu tián shì
gāo shàng miǎn zhān
chù bìn zhú shēn
zuì sān jiàn diān
xiào wèi xūn wàng zhòng
cái qiě xián
lán qún jiān zhū
shí chù huā yàn
dàn qīng suǒ àn
rén yān
刘言史 刘言史

粉细越笋芽,野煎寒溪滨。恐乖灵草性,触事皆手亲。
敲石取鲜火,撇泉避腥鳞。荧荧爨风铛,拾得坠巢薪。
洁色既爽别,浮氲亦殷勤。以兹委曲静,求得正味真。
宛如摘山时,自歠指下春。湘瓷泛轻花,涤尽昏渴神。
此游惬醒趣,可以话高人。
fěn yuè sǔn
jiān hán bīn
kǒng guāi líng cǎo xìng
chù shì jiē shǒu qīn
qiāo shí xiān huǒ
piě quán xīng lín
yíng yíng cuàn fēng chēng
shí zhuì cháo xīn
jié shuǎng bié
yūn yīn qín
wěi jìng
qiú zhèng wèi zhēn
wǎn zhāi shān shí
chuò zhǐ xià chūn
xiāng fàn qīng huā
jìn hūn shén
yóu qiè xǐng
huà gāo rén
刘言史 刘言史

星寥寥兮月细轮,佳期可想兮不可亲。云衣香薄妆态新,
彩輧悠悠度天津。玉幌相逢夜将极,妖红惨黛生愁色。
寂寞低容入旧机,歇著金梭思往夕。人间不见因谁知,
万家闺艳求此时。碧空露重彩盘湿,花上乞得蜘蛛丝。
xīng liáo liáo yuè lún
jiā xiǎng qīn
yún xiāng báo zhuāng tài xīn
cǎi pēng yōu yōu tiān jīn
huǎng xiàng féng jiāng
yāo hóng cǎn dài shēng chóu
róng jiù
xiē zhe jīn suō wǎng
rén jiān jiàn yīn shuí zhī
wàn jiā guī yàn qiú shí
kōng zhòng cǎi pán shī 湿
huā shàng zhī zhū
刘言史 刘言史

扰扰浮生外,华阳一洞春。道书金字小,仙圃玉苗新。
芝草迎飞燕,桃花笑俗人。楼台争耸汉,鸡犬亦嫌秦。
愿得青芽散,长年驻此身。
rǎo rǎo shēng wài
huá yáng dòng chūn
dào shū jīn xiǎo
xiān miáo xīn
zhī cǎo yíng fēi yàn
táo huā xiào rén
lóu tái zhēng sǒng hàn
quǎn xián qín
yuàn qīng sàn
zhǎng nián zhù shēn
刘言史 刘言史

刹利王孙字迦摄,竹锥横写叱萝叶。遥知汉地未有经,
手牵白马绕天行。龟兹碛西胡雪黑,大师冻死来不得。
地尽年深始到船,海里更行三十国。行多耳断金环落,
冉冉悠悠不停脚。马死经留却去时,往来应尽一生期。
出漠独行人绝处,碛西天漏雨丝丝。
shā wáng sūn jiā shè
zhú zhuī héng xiě chì luó
yáo zhī hàn wèi yǒu jīng
shǒu qiān bái rào tiān háng
guī 西 xuě hēi
shī dòng lái
jìn nián shēn shǐ dào chuán
hǎi gèng háng sān shí guó
háng duō ěr duàn jīn huán luò
rǎn rǎn yōu yōu tíng jiǎo
jīng liú què shí
wǎng lái yīng jìn shēng
chū háng rén jué chù
西 tiān lòu
刘言史 刘言史

夷女采山蕉,缉纱浸江水。野花满髻妆色新,
闲歌欸乃深峡里。欸乃知从何处生,当时泣舜肠断声。
翠华寂寞婵娟没,野筱空馀红泪情。青烟冥冥覆杉桂,
崖壁凌天风雨细。昔人幽恨此地遗,绿芳红艳含怨姿。
清猿未尽鼯鼠切,泪水流到湘妃祠。北人莫作潇湘游,
九疑云入苍梧愁。
cǎi shān jiāo
shā jìn jiāng shuǐ
huā mǎn zhuāng xīn
xián ě nǎi shēn xiá
ě nǎi zhī cóng chù shēng
dāng shí shùn cháng duàn shēng
cuì huá chán juān méi
xiǎo kōng hóng lèi qíng
qīng yān míng míng shān guì
líng tiān fēng
rén yōu hèn
绿 fāng hóng yàn hán yuàn 姿
qīng yuán wèi jìn shǔ qiē
lèi shuǐ liú dào xiāng fēi
běi rén zuò xiāo xiāng yóu
jiǔ yún cāng chóu
刘言史 刘言史

放萤去,不须留,聚时年少今白头。架中科斗万馀卷,
一字千回重照见。青云杳渺不可亲,开囊欲放增馀怨。
且逍遥,还酩酊,仲舒漫不窥园井。那将寂寞老病身,
更就微虫借光影。欲放时,泪沾裳。冲篱落,千点光。
fàng yíng
liú
shí nián shǎo jīn bái tóu
jià zhōng dòu wàn juàn
qiān huí zhòng zhào jiàn
qīng yún yǎo miǎo qīn
kāi náng fàng zēng yuàn
qiě xiāo yáo
hái mǐng dǐng
zhòng shū màn kuī yuán jǐng
jiāng lǎo bìng shēn
gèng jiù wēi chóng jiè guāng yǐng
fàng shí
lèi zhān shang
chōng luò
qiān diǎn guāng
刘言史 刘言史

泰陵遗乐何最珍,彩绳冉冉天仙人。广场寒食风日好,
百夫伐鼓锦臂新。银画青绡抹云发,高处绮罗香更切。
重肩接立三四层,著屐背臂仍应节。两边丸剑渐相迎,
侧身交步何轻盈。闪然欲落却收得,万人肉上寒毛生。
危机险势无不有,倒挂纤腰学垂柳。下来一一芙蓉姿,
粉薄钿稀态转奇。坐中还有沾巾者,曾见先皇初教时。
tài líng zuì zhēn
cǎi shéng rǎn rǎn tiān xiān rén
guǎng 广 chǎng hán shí fēng hǎo
bǎi jǐn xīn
yín huà qīng xiāo yún
gāo chù luó xiāng gèng qiē
zhòng jiān jiē sān céng
zhe bèi réng yīng jiē
liǎng biān wán jiàn jiàn xiàng yíng
shēn jiāo qīng yíng
shǎn rán luò què shōu
wàn rén ròu shàng hán máo shēng
wēi xiǎn shì yǒu
dǎo guà xiān yāo xué chuí liǔ
xià lái róng 姿
fěn báo diàn tài zhuǎn
zuò zhōng hái yǒu zhān jīn zhě
céng jiàn xiān huáng chū jiāo shí
刘言史 刘言史

杜陵村人不田穑,入谷经谿复缘壁。每至南山草木春,
即向侯家取金碧。幽艳凝华春景曙,林夫移得将何处。
蝶惜芳丛送下山,寻断孤香始回去。豪少居连鳷鹊东,
千金使买一株红。院多花少栽未得,零落绿娥纤指中。
咸阳亲戚长安里,无限将金买花子。浇红湿绿千万家,
青丝玉轳声哑哑。
líng cūn rén tián
jīng 谿 yuán
měi zhì nán shān cǎo chūn
xiàng hóu jiā jīn
yōu yàn níng huá chūn jǐng shǔ
lín jiāng chù
dié fāng cóng sòng xià shān
xún duàn xiāng shǐ huí
háo shǎo lián zhī què dōng
qiān jīn shǐ 使 mǎi zhū hóng
yuàn duō huā shǎo zāi wèi
líng luò 绿 é xiān zhǐ zhōng
xián yáng qīn zhǎng ān
xiàn jiāng jīn mǎi huā
jiāo hóng shī 湿 绿 qiān wàn jiā
qīng shēng
刘言史 刘言史

石国胡儿人见少,蹲舞尊前急如鸟。织成蕃帽虚顶尖,
细氎胡衫双袖小。手中抛下蒲萄盏,西顾忽思乡路远。
跳身转毂宝带鸣,弄脚缤纷锦靴软。四座无言皆瞪目,
横笛琵琶遍头促。乱腾新毯雪朱毛,傍拂轻花下红烛。
酒阑舞罢丝管绝,木槿花西见残月。
shí guó ér rén jiàn shǎo
dūn zūn qián niǎo
zhī chéng fān mào dǐng jiān
dié shān shuāng xiù xiǎo
shǒu zhōng pāo xià táo zhǎn
西 xiāng yuǎn
tiào shēn zhuǎn bǎo dài míng
nòng jiǎo bīn fēn jǐn xuē ruǎn
zuò yán jiē dèng
héng biàn tóu
luàn téng xīn tǎn xuě zhū máo
bàng qīng huā xià hóng zhú
jiǔ lán guǎn jué
jǐn 槿 huā 西 jiàn cán yuè
更多关于刘言史的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:两性知识与技巧图性感胸罩迅雷5下载无限制版娱乐女明星人气排行榜陈紫函性感中国十大美人
櫻花の島
网站地图